Theo nghiên cứu của các chuyên gia, lần đầu tiên nơi an nghỉ của vua Khang Hy bị trộm mộ đào xới, đánh cắp cổ vật là năm 1928. Thủ phạm gây ra vụ trộm này là Tôn Điện Anh (1889 - 1947).
Hướng dẫn bí quyết áp dụng canva - ứng dụng kiến tạo giao diện online mà lại dân siêng du ngoạn nhất thiết cần 'thạo' 5 phần mềm sửa đổi hình ảnh đẹp nhất trên Smartphone cho những tín thiết bị mê phượt thỏa mức độ sáng sủa tạo
Tri Thức Về Vạn Vật - Một Thế Giới Trực Quan Chưa Từng Thấy giá cực tốt, hoàn tiền 111% nếu hàng giả, nhiều mã giảm giá hôm nay, freeship, giao nhanh 2h. Sử dụng các tác phẩm đồ họa máy tính ngoạn mục, Tri thức về vạn vật sẽ hé lộ những chi tiết kỳ diệu chưa
Thân thế của Đường Tăng trong Tây Du Ký khi hư cấu, khi có thật, khi lại mâu thuẫn gay gắt với lịch sử. Đường Tăng, (Đường Tam Tạng) là nhân vật trong tiểu thuyết Tây Du Ký của Ngô Thừa Ân, được phỏng theo nhân vật có thật là Trần Huyền Trang. Câu chuyện Tây Du Ký
Con đường này đặc biệt nổi tiếng với phong cảnh ngoạn mục, sông, lạch và hang động đá vôi kỳ thú. Cảnh quan tuyệt đẹp là thiên đường cho mọi du khách trên thế giới. Hạ Thảo Độc đáo tòa nhà để đường cao tốc chạy 'xuyên thủng' đi qua Kỳ lạ tuyến đường cao tốc phải tách làm đôi 'nhường chỗ' cho hai cây cổ thụ Thác Drai Dăng hoang sơ và hùng vĩ
AhD0. Hơn nửa tiếng đồng hồ ở trên đài, Dung đại chưởng quỹ dù sao cũng lớn tuổi nên đã sớm chịu không nổi, nhìn qua sắc trời rồi lại nhìn xuống phía dưới thấy vẫn còn một hàng dài đang sắp xếp chờ đợi. Lão quay ra bàn bạc một chút cùng với Phượng đại cô nương mấy lão nhân bọn họ sau đó đi tới trước đài, kêu tên tiểu nhị phía dưới đánh lên hai tiếng trống làm cho tất cả mọi người yên lặng . Dung đại chưởng quỹ khoát khoát tay, ho khan hai tiếng , " Thời gian đã không còn sớm nữa, cuộc thi đấu ngoạn vật năm nay nên kết thúc tại đây đi. Thật xin lỗi các vị mang đồ vật tới nhưng chưa được giám định, hôm nay không thể xem hết tất cả được, hẹn sang năm lại tới. " Lời vừa nói ra, bên dưới liền phát một trận ồn ào. Mọi người giống như bị hắt một bát nước lạnh vào đầu vậy, tất cả đều phát ra những tiếng kêu bất mãn. Chuyện như thế này cũng đã từng phát sinh tại những cuộc thi đấu ngoạn vật mấy năm trước, Dung đại chưởng quỹ đối với việc này xử lý thật dễ dàng, lão bình tĩnh lắc nhẹ hai tay, " Mọi người cũng có thể đem đồ vật của mình đến thỉnh các đại sư tại nhà của họ. Ví dụ như mang đến Thanh Dật Các, chỉ cần là thứ tốt nhất định các chủ sẽ tự mình xem qua, đúng không thế chất ?" Hắn quay đầu lại nhìn Trương Nguyệt Lãng hỏi. Trương Nguyệt Lãng vốn được gia đình giáo dục sâu sắc, đối với việc ngoạn cổ vật trân quý thì vô cùng yêu thích nên hắn đương nhiên là không có vấn đề gì rồi, lập tức gật đầu. Dưới đài vẫn vang lên tiếng kêu gào bất mãn nhưng so với vừa rồi đã khá hơn nhiều, không ít người đã cân nhắc đến việc khi nào sẽ tìm đến tận cửa Thanh Dật Các nhờ các chủ hỗ trợ giám định đồ vật. Hôm nay nhìn biểu hiện trên đài của hắn, thấy hắn tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng nhãn lực so với các lão nhân kia cũng không hề kém hơn chút nào. " Tốt lắm, mọi người nên giải tán đi, cho dù lưu lại cũng vô dụng thôi, chỉ một chút nữa trời sẽ bắt đầu tối, muốn giám định đồ vật cũng không thể a." Mọi người dần dần tản ra. " Chờ một chút !" Ngay lúc này, bên dưới đài bỗng nhiên vang lên một tiếng rống to, " Muốn giải tán cũng phải nhìn qua bảo vật của ta một chút !" Chỉ thấy một đại hán trên mặt râu ria rậm rạp đang vội vã chạy lại gần, trong ngực đang cầm một bọc vải gấp rút đi lên trên đài. Dung đại chưởng quỹ thở dài một tiếng, hàng năm tại lúc kết thúc cuộc thi so tài ngoạn vật nhất định sẽ đều xảy ra sự việc ngoài ý muốn. Luôn luôn có người cho rằng bảo vật của hắn là độc nhất vô nhị, sống chết cũng muốn được các đại sư giám định cho. Nhưng thật ra những bảo vật trân quý như phượng mao lân giác nào có nhiều như vậy, có thể dễ dàng rơi vào tay người bình thường. " Vị huynh đệ kia, chúng ta...." " Ngươi cứ từ từ đã, ta cho ngươi biết, nếu hôm nay ngươi không nhìn qua bảo bối này chắc chắn về sau ngươi sẽ phải hối hận." Đại hán râu rậm xuất khẩu cuồng ngôn, hừ một tiếng, " Là do lão tử hôm nay thiếu tiền nên mới phải đem thứ này lấy ra. Ta cảnh cáo trước một điều dù ta không phải là người trong nghề cũng có thể biết bảo bối này giá trị không hề rẻ, các ngươi nếu như muốn mua ta cũng sảng khoái đưa ra giá, ít nhất là hai mươi vạn lượng thì hãy mở mồm. Lão tử không muốn nhiều lời cùng các ngươi. " Đám người xung quanh nhất thời hết sức ngạc nhiên. Hai mươi vạn lượng? Đó là một con số không hề nhỏ! Bảo bối gì lại đáng giá đến như vậy, không thể ngờ đến giá thấp nhất cũng là hai mươi vạn lượng ? Đại hán nói xong liền đem bọc vải ở trong ngực đặt lên trên người hắn bộ dạng thô lỗ thật không ngờ động tác mở bọc vải ra lại hết sức nhẹ nhàng, thật cẩn thận mở ra ba bốn lớp vải, bên trong lộ ra một cái hộp gỗ to bằng bàn tay. Hộp gỗ này tuy cũng thuộc loại quý báu những cũng không hề hiếm thấy, trước mặt các đại sư trong nghề thì lại càng không đáng để nhắc đến. Mọi người trong lòng đoán rằng chắc lại là một người mất trí luôn mơ tưởng đào được bảo bối giúp mình phát tài nên không khỏi có chút coi thường. Không ngờ khi đại hán kia vừa mở chiếc hộp một đạo hồng quang từ bên trong thoát ra khiến cho ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung ngưng trệ vào một chỗ. Sau một lát hít thở không thông, tất cả đại sư ngoạn vật trên đài đều không hẹn mà cùng tiến lên phía trước, khó tin nhìn chằm chằm vào chiếc hộp đựng đồ vật nọ. " Đây ..... Đây không phải là huyết ngọc bôi truyền thừa mười đời của Thanh Dật Các sao ?" Dung đại chưởng quỹ khẽ nuốt nước miếng một cái, thì thào nói. Cái kiểu dáng, hình dạng, màu sắc hồng hồng huyết ngọc này cùng với chi bảo trấn tộc truyền thừa mười đời của Thanh Dật Các giống nhau y như đúc. Đây chính là chi bảo truyền thừa mười đời của Thanh Dật Các, trong ngoạn vật giới không có khả năng tìm ra một khối huyết ngọc nào có thể so sánh với nhà hắn a. Ngọc sắc trơn bóng, đỏ như máu, cầm trên tay ấm áp không có một chút tỳ vết nào, là dùng khối huyết ngọc hoàn chỉnh điêu khắc nên một cái chén, chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung.......... Hi thế kì trân* ! * Hi thế kỳ trân vật hiếm có trên thế gian Trong phút chốc, Trương Nguyệt Lãng hoàn toàn quên mất việc chính mình lúc nãy bị dày vò đến nỗi cái eo cũng muốn đứt ra, đột nhiên từ trên ghế đứng vội lên, đi thẳng một mạch lên phía trước nhìn kỹ. Huyết ngọc bôi gia truyền chính là sinh mạng của gia gia, mỗi năm một lần, chỉ khi đến ngày cúng tế mới dâng lên thờ cúng, chính bản thân mình sau hai năm học tập trở về mới được phụ thân cho phép mang ra nhìn kỹ huyết ngọc bôi một lần. Mặc dù chỉ nhìn một lần nhưng màu đỏ của sắc ngọc cùng với nghệ thuật chạm trổ tinh tế tuyệt luân kia , trong nháy mắt vẫn khiến chính mình còn rung động đến bây giờ. Cố gắng quên đi đau nhức của nửa thân dưới, dốc sức bước thật nhanh tới cúi đầu nhìn kỹ, môi run run nghi ngờ nói, " Hình như là....."
Bên khiếu tố Huyết ngọc bôi Thỉnh đồng chí huyết ngọc bôi’ ra sân, mọi người vỗ tay~~~~~Huyết ngọc bôi Ra sân với tình trạng rách nát, một thân vết thương tru lên.” Đánh cái rắm gì! Ta là đến để tố cáo không phải là lên diễn thuyết! Thanh thiên a, nhớ đến ta – huyết ngọc bôi’ từng tại ngoạn vật giới’ là đại danh đỉnh đỉnh, không ai không biết đến! Khi ta còn là truyền gia bảo’ của Thanh Dật Các vẫn luôn mười phần vẹn toàn a! Lúc nào cũng được các nhân vật đầu lĩnh của Thanh Dật Các cẩn thận từng li từng tí mang ra cung phụng, đối với ta giống như tổ tông dập đầu hành ngờ……Cái tên Thụy Thanh ghê tởm khốn nạn kia, vì để Full cái dục vọng đáng xấu hổ của mình, để hắn có thể đem sư huynh luôn rên rỉ liên tục vì mình tới tay, cự nhiên lại đem dược tề bôi trơn thoa lên sàn nhà của từ đương Trương gia, đúng, chính là dược tề bôi trơn đó! Vô sỉ để cho lão ba của sư huynh hắn giẫm lên, đem ta rơi vỡ thành từng mảnh nhỏ!Hai người bọn họ ồ lên, nói thế nào cuối cùng cũng đoàn tụ rồi. Còn ta? Ta bị tổn thương! Tổn thương nghiêm trọng! Đi ra ngoài gặp người ta a ô ô ô ô…………..Ta ta ta……………. Bắt đầu oa oa khóc lớn các vị nhìn ta hiện tại xem, từ trên xuống dưới đều là dán keo vạn năng, làm sao mà trở lại như cũ được thường đi! Thanh xuân của ta a…………..”Văn chương đoạn tích” Huyết ngọc bôi này thật sự bị bọn Thụy gia sặc mùi tiền bạc mua đi rồi sao? ”” Chuyện này…………..”” Nói!”” Vâng, đúng Thụy Thanh công tử mua đi mất rồi.”” Công tử cái rắm! “Vừa nhắc đến Thụy gia, Trương lão gia đã giận đến mức đứng ngồi không yên, con người thường ngày tu thân dưỡng tính đã hoàn toàn đảo ngược, quát lên như sấm, la mắng như pháo liên thanh” Chẳng qua là bán son phấn, nước thơm, dựa vào nịnh bợ bọn thái giám trong cung mà phát tài, giờ đây đào mỏ, mở tiệm, chạy thuyền buôn kiếm thêm được vài đồng tiền bẩn đã là khá lắm rồi, không ngờ còn dám nhảy vào ngành kinh doanh ngoạn vật, còn dám mở tiệm đồ cổ trước mặt Thanh Dật Các chúng ta? Cùng Thanh Dật Các chúng ta tranh đấu đồ cổ? Mẹ kiếp! Nó xứng sao? Nói về đồ cổ với những thứ trân phẩm là tình thú, là phong nhã, Thụy gia bọn chúng có hiểu không? Thanh Dật Các chúng ta mười đời tích lũy, học thức cả kho, ai chẳng biết? Muốn trong giới ngoạn vật trở thành thế gia, không phải có tiền là được! Cái gọi là ngoạn vật, dù xài tiền mua được cũng không biết cách thưởng ngoạn, có tác dụng rắm thối gì! Cái Hồng Đào Phù Điêu ” Tẩu Thú Đăng ” lần trước, đồ vật tốt như thế, thủ công đời Hán chế tác, tinh xảo như thế… chậc, thật khiến người ta yêu thích. Lại bị mấy tên khốn Thụy gia kia, chẳng biết cử ra tên phó chưởng quỹ nào đó đặt giá, dùng giá cao mua được nó ngay trước mặt ta. Thứ tốt như thế, bỗng dưng rơi vào tay đám khốn kiếp không biết thưởng thức, hừ hừ, rõ là hoa nhài cắm bãi phân trâu, tức chết ta! Tức chết ta rồi! “Tình huống như vầy trong mấy năm nay đã xảy ra không ít lần, Trương lão gia lúc thì căm phẫn, lúc lại thương cảm, kêu trời chửi đất rống giận đến nửa canh giờ, quát tháo đến khi cổ họng đã khô ran mới phát giác ra nhi tử xúi quẩy của mình vẫn quỳ gối từ lúc bước vào đến giờ, lại bắt đầu nhìn xuống trách mắng hắn.” Nếu đã biết là huyết ngọc bôi, sao không trả giá mua? Giá bao nhiêu cũng phải cắn răng mua mới được! Đến lúc cần phải tiêu thì người tiếc tiền làm gì? Ngươi sao lại vô dụng như thế, giành không lại được với tên tiểu tử Thụy gia kia? “” Cha, bên bán mở miệng đã đòi những 20 vạn lượng… “” 20 vạn lượng đáng là bao? Ngươi phải có can đảm một chút, trả hắn 30 vạn đi. Để gom được vật tổ truyền đời thành một đôi, chẳng lẽ Thanh Dật Các chúng ta không dám bỏ ra 30 vạn? Cùng lắm thì rút hết tiền còn lại ở tiền trang đi cũng được! “” Hài nhi quả thực đã trả giá đến 30 vạn.”” Ủa? Vậy sao vẫn… “” Nhưng Thụy gia trả đến 50 vạn lượng…”Trên đầu hắn chợt truyền đến một không khí trầm mặc kì lạ, Trương Nguyệt Lãng ngẩng đầu nhìn lên, liền vội vàng bật dậy đỡ lấy phụ thân đang lảo đảo sắp ngã, gấp gáp hỏi” Cha! Cha! Người làm sao vậy? Cha đừng kích động, ngàn vạn lần đừng kích động! “——————————————————————Bên khiếu tố đàn mộc thấu bị điêu hoa y ghế tựa làm từ gỗ đàn được chạm trổ hoa văn Thỉnh “đàn mộc thấu bị điêu hoa y” đồng chí ra sân, Mọi người vỗ tay nào ~~~~~Đàn mộc thấu bị điêu hoa y khập khà khập khiễng ra sân khấu, ngữ khí trầm trọng bất đắc dĩ” Các vị, bộ dạng của ta hôm nay ra sân thật sự, cái kia……………Có chút mất già rồi, già vốn tưởng rằng người già rồi sẽ vô dụng, vật cũ rồi sẽ không còn giá trị chăng? Ai ngờ trước mặt chủ nhân, căn bản không phải là như thế huynh hắn bất quá là khi tỉnh lại, đập vào mắt đầu tiên là ta – ngoạn vật tinh xảo đặc sắc, duyên dáng khả ái NV= ta sặc….., tạo hình kinh điển, xảo đoạt thiên công khéo léo tuyệt vời, ta thik từ hán việt hơnD, nhịn không được liền tán thưởng một câu” Đẹp quá, cái ghế………….”. ”Bồi thẩm đoàn mãnh liệt ho khan.” Đàn mộc thấu bị điêu hoa y’ tiên sinh, khiếu tố thì xin thỉnh chú trọng sự thật, ngụy tạo chứng cứ là phải chịu trách nhiệm đó.”Đàn mộc thấu bị điêu hoa y’” Nga, thật xấu hổ, đột nhiên xúc động. Ta sẽ sửa, ta sẽ sửa. Nhớ lại ký ức Sư huynh hắn tuy rằng không có khen thành tiếng thế nhưng ta có thể nghe thấy được trong lòng hắn ca ngợi ta, đại khái cùng với câu ” Đẹp quá, cái ghế…” cũng không khác nhiều mà…………….Bắt đầu bi thương Chỉ vì một câu nói phù hợp với thẩm mỹ xã hội, chủ nhân của ta cự nhiên ăn phải dấm chua, liền quay sang một cước đem ta đạp xuống, ô ô, thực sự là hoa rơi lả tả nước chảy vô tình =, thảm kịch của nhân gian a, vốn là xinh đẹp như vậy lại bị hủy diệt trong tay một nhân loại……………”Bồi thầm đoàn lại mãnh liệt ho khan.” Đàn mộc thấu bị điêu hoa y’ tiên sinh, ngươi có cảm giác thấy khí trời có chút lạnh không? ”Đàn mộc thấu bị điêu hoa y’” Hệ thống sưởi ấm không được tốt sao? Không sao, ta không để ý. ”Bồi thầm đoàn mỉm cười” Ý của ta là, Đàn mộc thấu bị điêu hoa y’ tiên sinh, nếu như ngươi lại khiếu tố bóp méo sự thực, chúng ta rất có khả năng sẽ phải đem ngươi chẻ ra từng mảnh để nhóm lò đó.”Đàn mộc thấu bị điêu hoa y’ thật thà mà bối rối.” Nhưng mà, ta là đàn mộc a? ”Bồi thẩm đoàn mỉm cười sâu sắc.” Đàn mộc thấu bị điêu hoa y’.”Đàn mộc thấu bị điêu hoa y’ lập tức giơ tay, chính nghĩa lẫm liệt.” Thẩm phán đại nhân, ta phát hiện bên trong bồi thẩm đoàn có một gian tế! Hắn rõ ràng là bị chủ nhân trước của ta thu mua bây giờ quay sang uy hiếp ta! Thẩm phán đại nhân, ngươi xem hắn dài như quả dưa chuột, mặt xấu như quả táo tầu NV chém tý! Ngươi xem hoa văn của hắn, tám phần mười là được chế tạo từ gỗ lim chất lượng kém, thủ công cũng không tinh xảo………………Uy uy, không được kéo ta ra ngoài! Thả ta ra! Thả ta ra!”” Các ngươi không thể đối với ta như vây! Ta có địa vị cao sang, trước đây chính là ngoạn vật đại diện cho thủ công hàng đầu đời Tống Thanh! Tuy rằng hiện tại đã què hai chân, khắc họa bị giẫm đạp tả tơi, thế nhưng ngựa to cũng không bằng lạc đà chết đói……………..Ai yêu! Đánh cái ghế a! Có người ẩu đả cái ghế a! Thật không có thiên lý mà, ngoạn vật xa hoa như ta cũng bị đánh, ô ô ô……………Người nào cứu mạng! ”??Văn chương đoạn tíchNhìn xung quang căn phòng xa hoa bày biện đủ các loại vật phẩm, đây đại khái chắc là phòng ngủ của sư đệ. Thụy gia quả nhiên là kim sơn ngân hải vàng chất cao như núi, bạc nhiều như nước biển, ơ? Bên kia chính là ….. một cái ghế tựa làm từ gỗ đàn được chạm trổ hoa văn thật đẹp a, sẽ không phải là do đại sư thời Tống Thanh làm ra chứ?Trương Nguyệt Lãng hết sức chăm chú vào trân phẩm thượng hạng vừa thấy kia, nhất thời không nhịn được muốn xuống giường để ngắm cho kỹ, nhưng ngay sau đó liền lập tức vô cùng hối hận.” Ô! “Trương Nguyệt Lãng phát ra một tiếng rên cùng hạ thể giống như bị người khác làm cho vỡ nát, ngũ quan vặn vẹo vô cùng đau đớn.” Tỉnh dậy nhanh vậy?”Tiếng bước chân lập tức vang lên, người vừa đến đặt mông ngồi xuống bên giường, quan tâm thân thiết nhìn hắn sự quan tâm trong nháy mắt vội biến mất, hắn thấy rõ ánh mắt của Trương Nguyệt Lãng đang hướng về phía sau. Tướng mạo tuấn tú của Thụy Thanh nhất thời trầm xuống, dụng đầu ngón tay nâng cằm Trương Nguyệt Lãng lên, để cho hắn thấy rõ rằng mình đang vô cùng khó chịu.” Sư huynh, không phải là sau khi ngươi tỉnh dậy, thứ đầu tiên ngươi để ý lại chính là cái ghế chết tiệt kia chứ? “Âm thanh phi thường nguy hiểm nhẹ nhàng thoát ra.” Ách……Sư đệ…….Ta……..”” Ta chỉ biết! “Thụy Thanh bỗng nhiên đứng lên, xoay người đi đến một cước đá ngã chiếc ghế giá trị không nhỏ kia xuống phòng truyền đến âm thanh rầm rầm thật lớn.” Trong lòng ngươi, cũng chỉ có những thứ này! Ta phá hết chúng đi! “Vừa nói vừa hung tợn đạp loạn lên, tác phẩm điêu khắc khéo léo vô cùng trong nháy mắt bị hủy dưới chân của Thụy Nguyệt Lãng đau lòng nhưng không biết phải làm thế nào cho phải,” Sư đệ, không nên đá, không nên đá, đây chính là gỗ đàn được khắc họa………”Không nói gì còn tốt, một khi lên tiếng lập tức dẫn cho ác ma đang trút giận lên chiếc ghế kia tới trước dáng cao lớn bao trùm lên đem chiếc giường Trương Nguyệt Lãng đang ngồi hoàn toàn che khuất, khí thế khiếp người đáng sợ của Thụy Thanh ngày thường giấu trong vẻ tuấn mỹ bên ngoài nay hoàn toàn được bộc lộ ra,” Lại là gỗ đàn khắc họa! Trong mắt ngươi cũng chỉ có những thứ đồ rách nát này! Ngươi đến khi nào thì mới có thể chỉ nhìn một mình ta? Ngươi đúng là đồ sư huynh hỗn trướng vô tâm vô phế không tim không phổi, cuối cùng sẽ có một ngày ta đem ngươi thao làm việc ấy ấy đến chết ở trên giường! “Gào thét nửa ngày trời nhìn xuống dưới phát giác sắc mặt sư huynh vẫn mê man tái nhợt, lòng dạ lại không khỏi bắt đầu nhũn họ Trương kia, trên mặt lộ ra khí tức trong suốt đơn thuần, cơn tức giận cũng không biết bất giác đã mất đi từ lúc nào?Huống chi, đối với vị sư huynh này hắn cũng chẳng có biện pháp thiếu gia của Thụy gia khi nãy vô cùng khắc nghiệt và nóng nảy, lúc này bất tri bất giác đem âm thanh thu nhỏ lại, tận lực không làm cho người kia sợ hãi, nhẹ nhàng ngồi xuống bên giường.” Ta vốn là không muốn quát ngươi đâu, thật đấy, còn cố ý sai người làm thuốc bổ đem đến đây cho ngươi uống. “Thất vọng giải thích một câu, đem sư huynh cùng với cái chăn bông vào trong lòng mình, ôm hắn vỗ về,” Ta biết tính tình ta không tốt, sư huynh, ngươi có giận ta không? “” Không có. ” Ta dám sao?” Hôm nay được ta ôm ngươi có thoải mái không? “” Uhm………Thoải mái……”Chết tiệt! Ruột gan của ta thiếu chút nữa bị ngươi lôi cả ra rồi!Tựa hồ nghe thấy khẩu khí có vẻ như là nghĩ một đằng nói một nẻo, Thụy Thanh nâng cằm của người trong ngực mình lên, chăm chú nhìn hắn nói,” Sư huynh, nếu như ngươi đối với ta có bất mãn thì cứ nói thẳng cho ta biết, không cần thiết phải nói dối, ta có thể tiếp nhận được lời nói thật mà.”Trương Nguyệt Lãng vội vàng lắc đầu,” Không không, ta không có bất mãn.”Có thể tiếp nhận được lời nói thật? Hắn không thể mới đúng!
Trương Nguyệt Lãng bị hắn đắc ý nhào nắn khiến cả người khẽ run lên, ngay cả hô hấp cũng không thể khống chế, lông mi bất giác trở nên ẩm ướt, cố nhịn hồi lâu mới đem môi dưới đang cắn chặt buông ra một chút, khó khăn nói” Không….. Không có mặc …..” ”>” Vậy phía dưới y phục của sư huynh là để trống a? ”Trương Nguyệt Lãng bị hắn hỏi như vậy khiến cho cả gương mặt ửng đỏ hết cả lên. Gương mặt anh tuấn lại phảng phất một chút phong tình không ngờ tới được.” Có phải là trống trơn hay không vậy?” Thụy Thanh ghé sát vào lỗ tai hắn thổi nhẹ, đắc ý nhìn vành tai ôn nhuận phía dưới mẫn cảm khẽ chuyển động, mập mờ hỏi” Sư huynh giỏi a? Trên đài, mỗi lần ta nhìn ngươi, ngươi đều né tránh tầm mắt của ta. Có phải hay không khi bị ta nhìn, phía dưới liền trở nên cứng rắn?”” Không phải…… ” Nguyệt Lãng cắn chặt răng nói.” Dám nói dối với ta a, sang năm cũng đừng mong trông thấy ta tại cuộc so tài ngoạn vật nữa. Sư huynh cũng biết là đối với những thứ như ngoạn cổ trân vật, từ trước đến nay ta đều không có hứng thú.”” Này …… ”” Mau nói sự thật cho ta nghe đi.”“…….”” Nói hay không?”” Phải ….. ”Thụy Thanh đắc ý cười mang theo hơi thở nóng ấm truyền nhẹ vào tai khiến cho Trương Nguyệt Lãng như bị thiêu đốt cả người nhũn đi.” Nói lại sự thật cho ta nghe đi, sư huynh.”” Là vừa bị ngươi nhìn thấy liền …. liền …… liền cứng lên.”” Sư huynh thực ngoan a.”Thụy Thanh hài lòng thơm nhẹ một cái lên mặt hắn, ôn nhu nói” Chúng ta một năm mới gặp nhau được một lần, sư huynh có nhớ ta không? Nhớ đến trước kia khi còn học tại chỗ của sư phụ, có thể mỗi ngày đều ở cùng chỗ với sư huynh, muốn hôn thì hôn, muốn ôm thì ôm, bất cứ khi nào cũng được.”Vừa nói vừa đem con mồi bao bọc lại không cho rời quần lụa cởi xuống, Trương Nguyệt Lãng bên trong quả nhiên không mang tiết khố, bắp đùi trắng như tuyết vừa rồi bị Thụy Thanh bá đạo một trận bên ngoài quần nên giờ khiến cho lộ ra cả một mảng phiếm mắt Thụy Thanh nhất thời nóng rực lên.” Sư huynh, nơi này của ngươi so với nữ nhân còn trơn mềm hơn a.” Đầu ngón tay khẽ đảo lên trên bắp Thụy Thanh chạm nhẹ nhàng vào địa phương phiếm hồng kia khiến cho cả cơ thể phía dưới giật mình nhảy lên, Trương Nguyệt Lãng lập tức hơi đứng cách ra, lại bị Thụy Thanh ranh mãnh đẩy ngã xuống chiếc ghế bành tại mật thất chuyên dùng cho khách nhân.” Thưởng Tâm Trai này làm chủ nhà coi như cũng không tệ lắm, ngay cả ở nơi này cũng dùng chiếc ghế cổ từ thời nhà Lê .”Thụy Thanh bình thản khen một câu, cử chỉ tao nhã đem hai chân của Trương Nguyệt Lãng mở rộng ra đặt trên hai bên tay vịn của ghế thể trần trụi cùng với tư thế mở rộng hai chân làm cho Trương Nguyệt Lãng đỏ bừng hết cả mặt.” Sư ….. sư đệ …….. ”” Sư huynh không vui sao? Nếu sư huynh không muốn thì cũng không sao, ta bây giờ lập tức đi ra. ”Thụy Thanh không chút nào miễn cưỡng, dừng lại ngay, dù bận cũng vẫn ung dung tại đây chờ lựa chọn của Nguyệt mặt tuấn mỹ dưới ánh nến lộ ra vẻ góc cạnh rõ ràng làm tăng thêm một cỗ uy thế cường như vật phẩm triển lãm đang bày trên ghế bành, Trương Nguyệt Lãng sửng sốt một chút, trên mày hiện lên một tia bất đắc dĩ, cắn cắn môi đấu tranh suy nghĩ trong giây lát, thấp giọng nói” Nói giỡn gì vậy, tại sao hơi động một tý là lại nói đi ra?” Khuôn mặt anh tuấn trở nên có chút uất Thanh hài lòng nở nụ cười, thần bí nói” Ta thích nói như thế, nếu ngươi không nghe lời thì ta chẳng những đi mà nói chừng còn không bao giờ ….. để ý đến ngươi nữa. Bất quá thân thể dâm đãng của sư huynh trừ ta ra chỉ sợ trên thế gian không còn ai có thể thỏa mãn được.”Miệng hắn nói ra thì đơn giản nhẹ nhàng, kỳ thật thân thể trắng nõn nà xinh đẹp của nam nhân kia đã hấp dẫn từ sâu trong tâm hắn, nhìn lên xương quai với đường nét tinh xảo kia, cả người hắn giống như bị thiêu đốt nóng bỏng Thanh một bên tà khí cười, một bên cố kiềm chế không ngừng tới gần. Vừa mới hôn lên đôi môi phiếm hồng kia, nhưng Trương Nguyệt Lãng suốt từ nãy cũng không biết là đang nghĩ gì, không ngờ lại đem mặt quay đi, thấp giọng nói” Ngươi muốn đi cứ đi, ai luyến tiếc ngươi chứ?”Hai chân co rụt lại, tay vịn lên trên ghế tránh né Thụy Thanh ngẩn cả người ra.” Ta ….. ” Trương Nguyệt Lãng ngồi xuống nhặt lên từng kiện, từng kiện y phục của hắn lên, đôi môi run run nói” Ta biết ngươi chê ta, ngươi thì tốt rồi, trong nhà có tiền, bây giờ lại là đại sư ngoạn vật giám thưởng. Người muốn cầu hôn ngươi… cơ hồ đông đến mức xếp đến tận cửa cũng không đủ, hơn nữa mỗi ngày còn giống như phong lưu công tử đi du sơn ngoạn thủy, mỹ nhân ngươi biết cũng nhiều lắm, giờ nhìn thấy ta đã muốn đi hẳn là………”Thụy Thanh lần đầu tiên thấy sư huynh như vậy, hoàn toàn trở tay không Trương Nguyệt Lãng tức giận nói một trận sau đó chỉnh đốn quần áo đứng lên, Thụy Thanh tức khắc hồi phục lại tinh thần, tiến đến giữ chặt lấy Nguyệt Lãng.” Ngươi nói cái gì?”Thụy Thanh tướng mạo khi bình thường thì thanh tú, khi lông mày dựng thẳng lên thì lập tức dọa người hơn, hai tay hung hăng cầm lấy mặt của Trương Nguyệt Lãng” Ai nói ta biết nhiều mỹ nhân? Ai nói ta không muốn quan tâm tới ngươi? ”” Ngô …….. ” Trương Nguyệt Lãng khí lực đấu không lại vị sư đệ mỹ nhân này, bị ấn thẳng đến góc tường hai tay bị giữ chặt trên đầu, đôi tay đang giữ hắn giống như cặp kìm xiết mạnh khiến cho cổ tay hắn mơ hồ đau đến nhíu mày. Nhưng vẻ mặt vẫn quật cường ngẩng lên nói” Chính là ngươi vừa mới nói ……… nói …..”” Vẫn còn muốn tranh luận?” Thụy Thanh hừ lạnh, cúi đầu xuống chiếc cổ trắng nõn của Nguyệt Lãng cắn chặt, thẳng cho đến khi nghe thấy Nguyệt Lãng kêu đau ” Ô ” một tiếng mới hơi bất giận. Ngẩng đầu lên khí thế bức người nhìn chằm chằm vào hắn,” Ngươi nói ta không tốt? Ta còn chưa hỏi ngươi, một năm lão nhân nhà ngươi an bài cho ngươi không dưới hai mươi thiếp thân, không biết có tiểu thư nào câu dẫn được ngươi chưa?”Bàn tay đi dần xuống bên dưới sờ mó, gắt gao cầm chặt lấy mệnh căn mẫn cảm nhất của sư huynh.” Ta không có….. Ô……..”Hạ thể đột nhiên bị hắn hung hăng xoa nắn, Trương Nguyệt Lãng vừa nói được mấy chữ đã không thể thốt thêm được tý nào nữa. Lồng ngực kịch liệt nhấp nhô lên xuống, một mảng da thịt trắng như tuyết lộ ra hai khỏa thù du hồng phấn đến mê người.” Bộ dạng của ngươi thật là dâm đãng a.”Thụy Thanh hô hấp đột nhiên trầm xuống, nhịn không được vừa cắn nhẹ lên một bên thù du của hắn, vừa khinh thường giễu cợt” Không có? Chúng ta một năm mới gặp nhau được một lần, ngươi nghĩ rằng ta không thể biết được việc trêu hoa ghẹo nguyệt của ngươi? Nằm mơ! Ta lúc nào cũng có thể nhìn thấy ngươi, ngươi đừng có để ta thấy được Từ gia nhị tiểu thư lần thứ hai! ”Ngậm chặt trong miệng khỏa đỏ hồng ngọt mềm, giống như muốn dùng hết sức đem nó kéo ra khỏi lồng ngực kia.” Từ gia nhị tiểu thư cái gì, đó là cha ta ……. A! Sư đệ ô ….. ”Trước ngực bùng nổ lên cảm giác ngọt ngào hòa lẫn cùng đau đớn làm cho Trương Nguyệt Lãng liều mạng ngửa ra sau, cố ngẩng đầu lên hé môi thở dốc, ” Ngô kia…….. Không……..”” Câm miệng.”Trong lúc giày vò lồng ngực cũng không có quên mất việc tiếp tục đùa giỡn nam căn trần trụi phía bên dù đang cương, chỗ kia của sư huynh vẫn không thể ngờ được lộ ra vẻ ngây gọi là Ngoạn vật thế gia thanh cao kiêu ngạo cũng thật buồn cười, cái gì mà gia học sâu xa, tất cả phải lấy phong nhã làm chính, đem đời sau dạy đúng theo khuôn phép, quy củ, ngay cả “tự an ủi” cũng không biết làm thông thạo, sao giống như mình từ nhỏ đã biết được hết tất cả thú huynh lần đầu tiên với mình, nửa cứng rắn kiên cường, nửa mềm mại yếu đuối, phản ứng so với tiểu xử nữ còn đáng yêu hơn. Rõ ràng so ra còn lớn hơn mình vài tháng tuổi, ở bên ngoài thoạt nhìn phong lưu phóng khoáng, khí vũ bất phàm, khi bị mình vụng trộm khi dễ thì lại yếu nhược khóc quái là việc khi dễ người sư huynh được các thiếu nữ khát khao ngưỡng mộ kia lại khiến chính mình sinh ra khoái cảm vô cùng mãnh liệt.“Tha ta đi…… Sư đệ…… Ân…… Đau quá……”” Sợ đau sao còn dám không nghe lời ta?”Thụy Thanh hung hăng hành hạ đầu v* mềm mại kia, hàm răng lại một lần nữa cường hãn cắn chặt, thẳng cho đến khi đầu v* hoàn toàn sưng đỏ dựng đứng lên. Thậm chí ngay cả khi đầu lưỡi nhẹ nhàng lướt qua cũng đều có thể khiến cho thân mình bên dưới run rẩy, sau khi cảm thấy bớt giận mới nhả ra. Hỏi giống như bức cung” Nói! Có phải hay không ngươi có thú vui mới cho nên hôm nay mới dám đối với ta tỏ ra nóng nảy? Bây giờ thay đổi rồi, lá gan ngươi mới lớn như vậy a?”Thụy Thanh càng nghĩ sắc mặt càng thêm hung ác nham hề để ý tới gương mặt đối diện đang tràn lệ, tay xuyên qua khe hở của bắp đùi trắng nõn, trực tiếp chạm tới ngọc môn.” Nghĩ rằng muốn bắt nạt, chèn ép ta? Ngươi nằm mơ đi!”Ngón tay không chút nào lưu tình khai thác triệt để bí huyệt của sư Nguyệt Lãng không chịu nổi phát ra thanh âm rên rỉ, cái cảm giác tê dại lan tỏa khắp cơ thể, cơ hồ đem thắt lưng hòa tan ra, thân thể không kìm được nghênh đón đầu ngón tay của sư đệ, ngoài miệng lại đứt quãng nói ra kiên trì cuối cùng” Hô ……. Hô….. Ô – rõ ràng ngươi là kẻ xấu trước………..Ô…….”Eo nhỏ nhắn lay động khiến cho trái tim Thụy Thanh đập liên vẻ như vậy nếu để cho nam nhân khác nhìn thấy còn không lập tức bị ăn đến xương cốt cũng không còn thừa ư? Huống chi người sư huynh này của mình một chút cảnh giác bảo vệ chính mình cũng đều không Thanh càng thêm nghiến răng nghiến lợi phẫn nộ” Lúc trước khi còn ở chỗ sư phụ, tiểu huyệt này bị ta làm ngày làm đêm, sao đến bây giờ vẫn thật chặt như vậy? Đáng ghét, cái miệng tham ăn ngươi sẽ không thừa dịp lúc ta không biết lại nếm qua nam nhân khác đó chứ? ”Như chợt tỉnh ngộ, ánh mắt lập tức mở to ra, hung dữ hỏi” Có phải hay không bởi vì vậy nên mới có thể dễ dàng đuổi ta đi?”Nghĩ tới địa phương chỉ có chính mình mới có thể xuyên qua lại để cho người khác chạm vào, lập tức ghen ghét căm giận đến không chịu nổi, ngón tay bên trong huyệt tìm được điểm nhạy cảm, hơi mãnh liệt dùng sức nhấn vào, mỗi lần ấn lại hỏi một câu” Có hay không sau lưng ta vụng trộm? Có hay không? ”Hạ thể Trương Nguyệt Lãng vốn đang dựng thẳng ngay tức khắc liền bắn ra sau đó lại tiếp tục vươn thẳng lên, da thịt toàn thân đều lộ ra sắc tình đỏ gối phía sau như nhũn ra liền không thể đứng không vững.” Không ……..”” Có phải có nam nhân khác hay không? Nói mau! ”” Không có, thật sự là không có ………”” Gạt người! Chẳng lẽ nam nhân bên cạnh ngươi đều bị mù? Đừng nói bên trong Trương phủ của ngươi đều là chuột mẹ hết nha, ta thấy mặc kệ là nam nhân hay nữ nhân cũng đều bị tiểu huyệt này câu dẫn lại, vừa mềm lại vừa nóng, ai không nghĩ đến việc muốn sờ lấy thì đúng là đồ ngốc! Ngươi nghe thấy ta nói không, nhất định là ngươi đã có thú vui mới! Ngươi nói thật cho ta! ”Trương Nguyệt Lãng bị oan uổng đến mức cơ hồ muốn thổ sư đệ này ở trước mặt mọi người đều vĩnh viễn bảo trì phong độ thành thục ổn trọng, chỉ khi nào hai người ở riêng một chỗ thì mới bắt đầu thể hiện tính gian xảo tùy hứng cuồng vọng làm càn, hơn nữa đáng sợ nhất chính là ……… Khi ăn phải dấm chua thì ngay cả con chuột cũng có thể bị xếp vào phạm vi ” tình địch ”.”Bí huyệt đáng thương bị Thụy Thanh dùng đầu ngón tay xuyên trọc, nhiễu loạn, thắt lưng cơ hồ vỡ nát, thở hổn hển nói không thành tiếng,” Ngươi……..Ngươi ………”Bộ dạng lã chã nước mắt chính là khiến cho Thụy Thanh động tâm, tất cả huyết mạch trong cơ thể như trào ra, khố hạ dựng thẳng đứng lên.” Mặc kệ ngươi có hay không.”Hắn tách hai chân mềm nhũn của Trương Nguyệt Lãng ra, để dương v*t của mình tại cửa huyệt đã được ngón tay khai thác, thô bạo nói ” Dù sao sư huynh cũng là của ta.”Cởi bỏ dây lưng, đem hạ thể nóng rực, chờ đợi đã lâu của mình công kích thẳng vào đối tượng.” A!!! ”Bị vật cứng xuyên qua, đánh sâu vào trong thân thể khiến cho Trương Nguyệt Lãng nhịn không được phát ra âm thanh rất như một chút va chạm không có khả năng chạm tới chỗ sâu nhất, trong nháy mắt liền khuếch trương tới cực hạn, nhục bổng đâm vào tới tận cực điểm, sau đó nhanh chóng rút ra phân nửa, không hề thương lượng lại tiếp tục chọc vào toàn bộ. nói chung là đánh địch không hề khoan nhượng, cực kỳ mãnh liệt =“Ân…… Ô…… Sư đệ……”Thở hổn hển, Trương Nguyệt Lãng chưa kịp nói câu kế tiếp, gương mặt đang giận dữ kia đã dừng lại, Thụy Thanh đột nhiên rút ra nhục bổng đã ướt sũng thể dịch, ôm lấy hắn nhấc đầu gối giơ cao ôm chặt lấy hai bên thắt lưng. Đem thân hình nặng nề lần thứ hai áp cơ thể hỗ trợ, nhục bổng đâm vào càng thêm có lực. Lúc nãy đứng đã thế, bây h nằm thì…. -ssChỗ giao hợp đã có chứa thủy dịch lại thêm phòng mật thất bốn bức tường kín khiến cho âm thanh phát ra càng thêm vang vọng rõ phốc, phốc…….. thêm vào tiếng thở dồn dập chỉ khi hai thân thể ở hợp làm một mới có thể phát ra, khiến kẻ khác nghe thấy mà thẹn không chịu nổi.” Ô ……….. ”Cảm giác như đến dạ dày cũng bị xâm phạm, nghiệm trọng gặm nhấm dần dần ý chí vị thiếu chủ Thanh Dật Các. Cùng với sự tập kích của nhục bổng, đau đớn đã sớm thành thuốc tê, khoái cảm theo phần eo một trận lại một trận đánh sâu vào mà bên trong phải chịu đựng vô số lần thứ to lớn kia đi tới cực điểm, co rút lại, rồi lại tới cực điểm, giống như đang bị giáo huấn khắc nghiệt, dần dần vì để sinh tồn mà hiểu được phải tự động co rút lại bao bọc, lấy lòng nhục bổng đang chà đạp Thanh nhẹ nhàng khoan khái hít nhẹ một ngụm khí thật dài,” Ngươi a, cái miệng nhỏ nhắn càng ngày càng khéo làm việc. ”Đem bàn chân trắng như tuyết nhấc lên, thay đổi tư thế một cái là có thể tiến đến chỗ sâu nhất trong cơ hình thon dài, rắn chắc bên dưới mất đi năng lực phản kháng, tùy ý hắn thao không một chút nào ôn nhu xuyên qua, tầm nhìn không ngừng lay động, ngay cả đầu óc cũng trở nên mơ mơ màng màng, Trương Nguyệt Lãng chỉ có thể mở to mồm thở dốc, gắt gao ôm chặt lấy bả vai của vị sư đệ đáng giận kia. Tần suất tiến nhập đột nhiên nhanh hơn, bên trong bị đánh sâu vào làm cho Nguyệt Lãng lớn tiếng hét rầm Thanh từ bi ở trong cơ thể hắn bắn ra lần đầu.” Hang động của sư huynh vẫn cứ ôn nhuyễn như vậy a. ”Phảng phất giống như lúc nãy mới chỉ là ăn sáng, sau khi qua vòng đầu tiên chỉ nhường cho sư huynh thở hổn hển một chút lại lập tức bắt đầu vòng Bên trong lúc nãy vừa mới được lấp đầy bằng thể dịch, giờ nhục bổng đâm vào khiến cho âm thanh càng thêm rõ miễn cưỡng khôi phục một chút Trương Nguyệt Lãng lại lập tức kêu lên,” Đừng ……… Thụy Thanh…… Chờ một lát………. Đau! Ô……..”Mới vừa rồi bị sư đệ dặt ở phía dưới mãnh liệt xuyên vào trong hắn, cuối cùng bây giờ mới tìm được một chút khí lực để Thụy Thanh đầy mồ hôi, rốt cục nghĩ đến cái gì đó cưỡng chế chính mình dừng một lần phát tiết, dục vọng qua đi, ý nghĩ cũng ít nhiều có chút tỉnh táo. Thông minh như hắn đương nhiên biết tiểu hài tử sư huynh tuyệt đối không dám sau lưng hắn làm loạn, cũng biết là vừa rồi đã quá mức cuồng bạo. Sư huynh bề ngoài khí khái hào hùng, kì thực tay trói gà cũng không chặt, chắc lúc nãy cũng khiến cho sư huynh chịu không đến không khỏi có chút đau cái gì khát vọng của mình đối với người này vĩnh viễn đều khó có thể áp chế được như vậy? Giống như người đang khát nhìn thấy nước luôn luôn nhịn không được mà ra sức uống một chén thật định lại đem hắn làm đau.” Đau không?”Thụy Thanh đang ở tư thế cắm ở chỗ sâu nhất trong hắn, dùng giọng nói ôn nhu hiếm thấy thấp giọng hỏi.” Tàm tạm ……..”Trương Nguyệt Lãng giấu đi thanh âm nức nở, nhưng lông mi cong dày đã không nén nổi hơi nước mập mờ. Một năm không có bất cứ đồ vật gì tiến nhập nên dũng đạo yếu ớt, nay đột nhiên phải thừa nhận thứ to lớn kia vào trong quả thật cũng không dễ dàng. Huống chi, Thụy Thanh mỗi lần đều là dùng sức hận không thể đem người giết bổng nóng rực đang ở bên trong đó không để lộ ra một chút khe hở nào, hoàn toàn hòa cùng một chỗ, lỗ nhỏ đem thứ to lớn đầy nam tính kia sít sao bao chặt lấy, ngay cả tiếng tim đập cũng có thể thông qua cái này mà truyền đến cho Thụy Thanh thật cẩn thận ôm lấy hắn.” Tốt hơn chút nào chưa?”” ……….”” Sư huynh, bây giờ nên dừng lại một chút a? ”Tại lỗ tai tròn trịa nhẹ nhàng thổi khí giống như là nếu làm như vậy thì có thể giảm bớt đau chịu một hồi.” Bây giờ có thể hành động được chưa?”Thụy Thanh thử thăm dò tiếp cận nhục bổng một cách chậm rãi.” Đừng……….”Thân thể thon dài trong ngực đột nhiên hoảng sợ giật mình cố tránh né, nước mắt nhất thời theo lông mi lăn dài xuống khuôn gương mặt nam nhân tuấn lãng vương lên hai giọt nước mắt trong suốt, còn mang theo biểu tình vừa thẹn vừa sợ, thật sự là chỉ có hai chữ có thể hình dung…….. Tội quá!Nhục bổng chôn sâu trong cơ thể nhất thời lại căng Nguyệt Lãng thấy vậy vội thấp giọng rên rỉ, ôm lấy vai hắn năn nỉ đứt quãng nói,” Đợi ……. Đợi ta một lúc………. Để ta…… Để ta nghỉ ngơi một chút………”Thụy Thanh đem mặt tới gần một chút, thấy rõ ràng gương mặt hắn đỏ bừng mang theo chút tái nhợt, đột nhiên rất không vừa lòng nhíu mày,” Như thế nào thân thể của ngươi vẫn yếu đuối như vậy? Buổi tối còn bị ho không? Ta tặng cho ngươi các loại dược, chân gấu, ngươi có nhận được không? Những thứ đó đều là thỉnh danh y bốc cho, thuốc dẫn đều là thiên kim khó cầu, có hay không sắc thuốc uống đúng thời gian?”Tuy rằng dị vật còn ở bên trong nhưng nó ngoan ngoãn co rúm không loạn động, nhượng cho Trương Nguyệt Lãng thở dài nhẹ nhõm một hơi, giải thích nói,” Ta bất quá chỉ là ngẫu nhiên ho khan, tuy rằng so với ngươi thì kém vì dù sao ngươi cũng là người luyện võ, nhưng so với các nam nhân bình thường khác thì còn hơn…….”” Còn hơn cái gì? Nam nhân khác không giống như ngươi, mới bị chọc vào vài cái đã liền nửa sống nửa chết. ”Trương Nguyệt Lãng bị Thụy Thanh dùng từ ngữ hạ lưu khiến cho gương mặt đỏ tới tận mang tai, né tránh đề tài kia, chật vật nói,” Ngươi……. Ngươi không cần tặng đồ cho ta, cha ta lần trước truy hỏi là ai tặng làm ta giật hết cả mình, nếu cha ta biết ……….”” Biết được thì sao, cha ngươi sẽ làm gì? Cùng lắm thì bị đuổi ra khỏi cửa khi đó ta sẽ nuôi ngươi, ta thực hận không thể trực tiếp đến nhà ngươi ………… ”“Không được! Không được! Tuyệt đối không được!” Trương Nguyệt Lãng hoảng sợ lắc đầu.” Hừ! ”Thụy Thanh hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái,” Ta cả đời cũng chỉ cho ngươi chịu loại uất ức này thôi, lão nhân kia nếu không phải là cha ngươi, ta sớm đã….”” Đừng! Đừng! Sư đệ, ngươi muốn thế nào ta cũng đều nghe ngươi, ngươi……… Ngươi ngàn vạn lần cũng không được trêu trọc cha ta.”Thụy Thanh chán huynh toàn thân đều đáng yêu, chỉ là lòng dạ của hắn thật đáng ghét, cả ngày đem Thanh Dật Các cùng cha hắn so với thiên còn quan trọng hơn, đánh chết cũng không dám đem chuyện của hai người để cha hắn biết ghét! Không lay động được Trương gia lão đầu kia, hắn và sư huynh sẽ lại phải tiếp tục lén lén lút lút, trên đài diễn một kiểu, dưới đài diễn một tục như vậy thì cuộc so tài Ngoạn vật một năm một lần sẽ giống như Ngưu lang Chức nữ, chính thân thể cường tráng của mình huyết khí phương cương cũng sẽ sớm bị nghẹn đến liệt dương mất. Xem ra không động thủ thì không thể Thanh đem ánh mắt hung ác chuyển qua nơi khác, trầm mặc một hồi lại không có hảo ý chuyển qua, hạ thấp giọng hỏi,” Hiện tại hẳn là có thể làm đi?”Tay không tiếp tục nắm lấy chân của Trương Nguyệt Lãng nữa, mà theo đùi chậm rãi chuyển qua bộ phận giữa hai chân, cầm lấy vật đang dần cương lên mà ôn nhu, xoa thể bị sư đệ đùa bỡn, cảm giác khao khát từ dưới hướng lên lồng ngực rồi hòa tan ra cả tứ chi.” Ân…..”Trương Nguyệt Lãng phát ra âm thanh rên rỉ, con ngươi đen nháy kia phủ lên một tầng hơi nước.” Ban nãy vừa làm rồi bây giờ chắc cũng phải không còn khó chịu chứ.”Ý đồ đem vật cực đại kia rút ra lại phát giác khố hạ của thân thể kia vẫn còn rất nhỏ không thoải mái, Thụy Thanh tốc độ chậm rãi, tay âu yếm vuốt ve với hạ thể nóng rực của sư huynh, giúp cho đối phương giảm bớt cảnh huynh có một cỗ thân thể mẫn cảm vô cùng đáng yêu, gáy, mi tâm, xương quai xanh, lồng ngực, da thịt.. tất cả đều rất mẫn cảm. Hắn tỉ mỉ hôn lên từng bộ phận, dụ dỗ công tử anh tuấn, đoan trang của Thanh Dật huynh đối với ngoạn cổ trân vật đều rất thông thạo, học thức uyên bác, ánh mắt sắc bén, nhưng đối với tình yêu thì lại luôn dễ mắc mưu bị dụ tựa như con như không phải là sinh ra tại Ngoạn vật thế gia, bị thế gia dạy dỗ, hun đúc nên phong thái, e rằng không thể bồi dưỡng ra một người đặc biệt đến như không phải gia giáo khắc nghiệt, bị lão đầu tử nhà hắn trông coi chặt chẽ, chỉ sợ sư huynh đã sớm bị người xấu lừa đi rồi.” Sư huynh, ta phải động rồi. ”Nhục bổng ở bên trong lại bắt đầu chậm rãi chuyển động, khoái cảm theo lưng chậm rãi nổi lên, giống như kon kiến từ từ bò lên trên, lan tràn dần đến tứ chi.” Ân…… Ngô ngô……..”Trương Nguyệt Lãng hơi hé miệng ra, im lặng rên rỉ, khuôn mặt tuấn tú hiện lên biểu tình hưởng thụ mập mờ, gò má ửng đỏ lộ vẻ dâm mỹ khiến cho người khác động Thanh quắp chặt hạ thân của vị sư huynh đáng yêu kia, dày vò thật hạ lực độ va chạm mạnh dần lên.” Ô……..A……..Nhẹ một chút…… Ân ân…….Cáp a………. Sư…….Sư đệ…..Mạnh một chút……… Đừng a! … Ngươi…….Ô……… Nhẹ một chút……Ô…….”” Sư huynh thật là phiền toái, lúc mạnh lúc nhẹ, ngươi rốt cuộc là muốn ta mạnh hay là muốn ta nhẹ a? ”Lao động mệt nhọc khiến cho mồ hôi chảy dài trên trán Thụy Thanh, cười hỏi người dưới thân hắn đang bị áp chế đến ngay cả nói cũng không nên lời, đồng thời cũng không quên xuyên qua lại huyệt Nguyệt Lãng vừa ngượng ngùng lại vừa tức giận, đương nhiên là muốn ngươi phía sau nhẹ một chút, phía trước lại nặng thêm một chút lẽ lại lại bảo ngươi chọc ta nặng hơn ư?Còn chưa kịp mở miệng, nhục bổng trong cơ thể đã lại một trận đấu đá bừa bãi kinh khủng.” Ô ô………. Ngươi……… A a a……… Ô ô……..”Đừng! Rõ ràng là bảo ngươi nhẹ một chút cơ mà.” Là sư huynh bảo ta mạnh một chút a, ta chỉ biết cái miệng nhỏ nhắn dâm đãng của ngươi rất tham ăn thôi.”“Ô…….”Sư đệ ngươi lại xuyên tạc lời nói của ta…… Thần nói dối a……” Thiệt là, ánh mắt dâm mỹ đến như vậy khiến cho ta không thể chịu nổi.”Thụy Thanh tấm tắc thở dài,” Được rồi, hôm nay ta sẽ mang ra toàn thân khí lực đều để phục vụ tốt cho ngươi cả.”” Ngô ngô! A……….Ngươi………Sư đệ……..A a a! Cáp a………..”Không cần a! Ngươi đừng có giống năm trước khiến ta tới cả xuất môn cũng phải vịn tường để đi!————Hic dịch xong chương này mà nóng hết cả mặt”>TT ca ca ghen dã man quá-s Lãng ca đáng thương chết đi đc….
Ngoạn vật thế gia Tác giả Phong Lộng 风弄 Thể loại cổ trang, nhất thụ nhất công, cảnh báo rating 18+, H~~ dày đặc, Pink Tình trạng hoàn Dịch Ngọc Vân + Ca ca Pairing Thụy Thanh x Trương Nguyệt Lãng Văn án Tiết tử Chương 1 phần 1 – Phần 2 – phần 3 Chương 2 phần 1 – Phần 2 – phần 3 Chương 3 phần 1 – Phần 2 – phần 3 – Phần 4 – phần 5 – Phần 6 Chương 4 phần 1 – Phần 2 Chương 5 phần 1 – Phần 2 Chương 6 phần 1 – Phần 2 – phần 3 – Phần 4 Phiên ngoại Ngoạn ý phần 1 – Phần 2 Phiên ngoại Ngoạn vật khiếu kiện Phần 1 – Phần 2 Hậu ký 0000000000000 File Jar đọc trên điện thoại NVTG File word NVTG or NVTG
Ngoạn vật thế gia Tác giả Phong Lộng Thể loại nhất thụ nhất công, cổ trang, H dày đặc Tình trạng Hoàn Nhân vật chính Thụy Thanh x Trương Nguyệt Lãng Trên khán đài, hắn và y là đối thủ. Về gia cảnh, hắn và y lại hoàn toàn trái ngược nhau. Họ Trương của y đời đời say mê, vùi đầu vào nghiêng cứu bảo vật. Họ Thụy của hắn là thương gia mới phất, giàu nứt đố đổ vách, năm trăm lạng bạc vung ra nào có sá gì. “Tên họ Thụy đó là gì? Hắn chỉ là thứ thất học, dám làm ô uế giá trị của bảo vật.” Cha mắng chửi, y mỉm cười không nói. “Sư huynh a, ngươi nhớ bổng bổng của ta nên mới đến đây phải không?” Sư đệ gian tà, y cũng cắn răng chịu đựng. Tình thế kẹp giữa, một bên là thân sinh, một bên là ái nhân, y nên chọn ai mới phải… …thôi thì cứ lơ lửng như thế cũng tốt a… Nhưng mà… Lão thiên gia đâu phải là người thích ăn không ngồi rồi… Xoảng!’ Huyết ngọc chén…vỡ rồi. “Lãng nhi, từ nay ngươi phải đối tốt với Thanh nhi.” Này này, y không hoa mắt chứ. Người đang nói là cha y đó sao? “Sư huynh, từ nay mong ngươi chỉ bảo rồi.” Này này, đừng có gian tà như vậy chứ. Mọi việc rốt cục là như thế nào? Có ai nói cho y biết không? Cuộc sống trầm luân…ai…e chỉ là mới bắt đầu… Nhận xét Tình cảm nhân vật trong đây tuy không được miêu tả sâu sắc vì dù sao độ dài của nó cũng chỉ chừng ba mươi mấy trang word nhưng mà quá trình anh công thu phục cả nhà em thụ, khiến gia đình em từ trên xuống dưới từ ghét thành thương yêu anh. Đó quả là một quá trình thú vị và cái cách em thụ sập bẫy cũng hết sức ngu ngơ, ngây thơ a. Nói chung ai thích pink và hài hước thì cứ tìm đến truyện này và ai thích xôi thịt nữa P/S Ta chỉ giới thiệu thôi, giới thiệu thôi a.
ngoạn vật thế gia